Theo thông tin Tối ngày 26/12/2024 kẻ xấu đã đập phá tượng đài Đức Mẹ Sao Biển tại Thành phố Đà Nẵng và đập đầu tượng Chúa Giêsu Hài Đồng. Đây là địa điểm hành hương của nhiều người Công Giáo khi đến Tp Đà Nẵng.
Ðầu tháng 10 năm 2006, thành phố Ðà Nẵng bị tàn phá nặng bởi cơn bão Xangsane giật cấp 13, với sức gió là 120 - 130km/giờ, nhiều nhà cửa bị tàn phá nặng nề, Ðà Nẵng trở nên xơ xác, tan hoang sau cơn bão, duy chỉ bức tượng Ðức Mẹ nhỏ bé được đặt trên kệ đá sơ sài là còn nguyên vẹn.
Ðà Nẵng tỉnh dậy sau cơn bão, người ta cảm nhận điều kỳ diệu ở nơi thánh thiêng này. Từ đó nhiều người biết đến Ðức Mẹ Sao Biển, để rồi xuất hiện một nơi rực rỡ sắc hoa bên cạnh bãi biển Ðà Nẵng, nơi có tượng Ðức Maria Sao Biển.Cuộc sống nơi đô thị khiến cho con người trở nên bận rộn, tuy nhiên cứ đến chiều tối từ khoảng 18g đến 22g, nơi đây có một bức tranh đẹp được dệt nên bởi hình ảnh đông đảo người dân, các nhóm sinh viên đến đây đọc kinh cầu nguyện. Họ dâng lên Ðức Mẹ những bông hoa tươi, những lời kinh câu hát vang lên trong làn khói hương… Nơi này vốn dĩ đã đẹp lại càng đẹp thêm, vốn dĩ đã bình yên lại càng bình yên hơn.
Ngày nay, Ðức Mẹ Sao Biển - Ðà Nẵng được xem là một trong những nơi thu hút nhiều người khi đến với thành phố này. Có những du khách đến vì muốn biết thêm địa danh, và cũng có những đoàn khách hành hương khấn nguyện trước Nhan Thánh Mẹ…Ðể thuận tiện cho du khách và người hành hương khi đến với Mẹ Sao Biển, các nữ tu dòng Thánh Phaolô đã xây Nhà Hành hương bên trong khuôn viên để đón khách, cử thêm ngườiđể chăm sóc Ðền Mẹ Sao Biển. Ngoài ra, thành phố Ðà Nẵng cũng cung cấp thêm kinh phí nhằm bảo dưỡng cả công viên lẫn Ðài Mẹ và tăng cường an ninh trật tự tại khu công viên xinh đẹp này.
🙏 Xin mọi người hiệp thông cầu nguyện cho GP Đà Nẵng, Giáo hội Việt Nam trước thềm khai mạc năm Thánh 2025 của Giáo hội địa phương mà xảy ra sự đau thương này 🥹🥹
------
Cùng nhìn lại:
KẺ ĐẬP PHÁ TƯỢNG THÁNH VÀ DÙNG SÚNG BẮN TƯỢNG ĐỨC MẸ GIỜ SỐNG THẾ NÀO?
Anh Trần Văn Tuấn đã có một vợ và 3 đứa con, Bí thư chi đoàn xóm 7, Trưởng ban văn hoá xã Diễn Mỹ, huyện Diễn Châu, tỉnh Nghệ An.
Theo thông tin từ báo RFA, vào ngày 03/09/2017, anh Tuấn và 1 nhóm thanh niên với gậy gộc, thậm chí cả súng Côn tới đập phá tài sản của nhà ông Trần Văn Trịnh và một số gia đình tại xóm chợ Đình, giáo xứ Đông Kiều. Đến ngày 10/9, Tuấn và nhiều kẻ bịt mặt ném đá và cầm dao mác xông vào nhà và quán cà phê ông Duyên Sự để đập phá bàn ghế, Tivi…
Trong lúc quậy phá, anh Tuấn và 1 nhóm thanh niên đã đập phá tượng Đức Mẹ tại nhà ông Trịnh, sau đó dùng súng bắn thủng mặt tượng Đức Mẹ của gia đình anh Hoàng Văn Hòe vào đêm 15 tháng 09 năm 2017.
Vào ngày 11/04/2018, đó là ngày mà Tuấn và nhóm thanh niên kia đi họp “đồng hương xã Diễn Mỹ tại thành phố Vinh”. Sau khi họp xong trên đường về nhà, Trần Văn Tuấn đã bị tại nạn giao thông rất nặng làm chấn thương sọ não và bầm dập khắp người.
Nguyên nhân tai nạn được biết do Tuấn tự đâm vào cột tường sau một ngày họp hành, vui chơi nhậu nhẹt với bạn bè. Lúc đó Tuấn đang phải nằm điều trị tại Bệnh viện Việt Đức, các bác sĩ chỉ còn cách cưa hộp sọ, nuôi não nhằm kiếm cách giữ lại mạng sống cho Trần Văn Tuấn.
Sau khi bị tai nạn rồi mới biết gia cảnh của Tuấn cũng rất khó khăn, một người vợ trẻ vô cùng khốn khổ khi vừa phải nuôi ba đứa con thơ, vừa chạy vay tiền để chữa trị cho một ông chồng ngang tàng. Hoàn cảnh như vậy giờ một mình gia đình Tuấn chịu khổ cực...
Chúng tôi đưa tin này để cảnh báo những kẻ còn dã tâm xúc phạm tới tượng Thánh, trù dập những người có đức tin bởi hậu quả việc làm ngu xuẩn đó sẽ vô cùng khủng khiếp. Chúng tôi không kết án Trần Văn Tuấn, nhưng có bổn phận loan tin để những kẻ vô luân như anh biết mà hành xử cho phải lẽ đạo. Đừng bắt vợ con và người thân gánh chịu đau khổ vì những việc làm trái với lương tâm của mình, như hoàn cảnh của anh Trần Văn Tuấn lúc này.
Ước mong vợ con anh Tuấn được bình yên và gặp được người có lòng thiện, để hỗ trợ chữa trị cho anh ấy cùng với việc học hành cho con cái nữa. Nhất là xin rằng qua thảm cảnh này, anh Tuấn tỉnh ngộ, biết mà dừng ngay những hám lợi ham danh, cởi bỏ thù hận và thoát khỏi u mê tối tăm.
Chúng ta cũng cầu nguyện cho anh Tuấn và nhóm thanh niên biết nhận ra đâu là giá trị đích thực của cuộc đời, để không bị ma quỷ xúi giục chà đạp đồng bào của mình và xúc phạm đến Thiên Chúa.
--------
Theo trang web phailamgi có 1 bài viết với nội dung như sau:
Hành vi của ai đó khi đập nát đầu tượng và cánh tay Hài nhi Giêsu trên tay Đức Mẹ Sao Biển, Đà nẵng tối hôm 26/12/2024, trong bầu khí hân hoan vui mừng của ngày lẽ Giáng sinh đã làm người Công giáo chưng hửng và phẫn nộ.
Nhiều người kêu gọi sự tha thứ dành cho những kẻ vốn, “không biết việc mình làm”, nhiều người khác coi đó là một sự xúc phạm nặng nề đến tâm tình tôn giáo, nhằm chia rẽ tôn giáo, nhiều người khác nữa đặt câu hỏi, giả như kẻ đã xúc phạm tượng thánh đó cũng có hành vi tương tự với các anh hùng, danh nhân của dân tộc thì… chính quyền xử lý thế nào?
Nhiều người kêu gọi sự tha thứ dành cho những kẻ vốn, “không biết việc mình làm”, nhiều người khác coi đó là một sự xúc phạm nặng nề đến tâm tình tôn giáo, nhằm chia rẽ tôn giáo, nhiều người khác nữa đặt câu hỏi, giả như kẻ đã xúc phạm tượng thánh đó cũng có hành vi tương tự với các anh hùng, danh nhân của dân tộc thì… chính quyền xử lý thế nào?
Hàng ngày, trong tất cả mọi sự kiện, mọi biến cố lớn nhỏ xảy ra, người dân Việt hình như bị dẫn dắt, định hướng một cách khéo léo và tinh vi, để nhấn chìm họ trong một biển người vô danh, suy nghĩ và hành xử theo cảm tính, bởi những thế lực vô thức.
Vì thế, dễ thấy hôm nay, người ta đánh mất nhân tính và sự chính trực, đánh mất lòng tự trọng và khả năng yêu thương, cũng như khả năng chọn lựa điều hay, lẽ phải của mình, để chạy theo những lợi lộc thấp hèn, những xu hướng kích thích bản năng.
Khi xã hội được cấu thành bởi những con người “đáng ghê sợ” ấy, xã hội đó không còn được liên kết với nhau bằng tình yêu thương và sự tôn trọng phẩm giá của nhau, mà chỉ được nối kết bởi một sự cao ngạo và bạo lực, thì thứ xã hội trong đó họ đang sống, sẽ mau chóng trở nên đồi bại, thối rữa bởi sự hèn hạ, căm phẫn và hận thù.
Đức Thánh Cha Bênêdictô XVI đã khẳng định: “ Một xã hội vắng bóng Thiên Chúa là một xã hội phi nhân.” (Caritas in Veritatae, số 78). Khi người ta từ chối chân lý ắt sinh ra bạo lực.Tượng Hài nhi bị đập mất phần đầu và tay trái
Có lẽ bao thế hệ người dân Việt đã sống, đã hít thở, đã thẩm thấu vào trong tâm hồn mình sự dối trá, bạo lực và thù hận, đã mặc định sự hiện diện bình thường của chúng, để tồn tại và khủng khiếp hơn, trở nên sự dối trá, bạo lực và thù hận chụp lên đầu những ai có sự khác biệt về quan điểm, dân tộc, tôn giáo, thậm chí cả ý thích, phong cách sống…
Chẳng có cơ sở nào dựa vào để lên án những kẻ vô nhân tính đó là vô thần, là duy vật, nhưng chính hành vi đập phá tượng thánh đã cho thấy và nói lên tất cả những gì thâm sâu, ẩn chứa trong con người ấy, bất chấp cả những các giá trị tôn giáo, thì nhân phẩm và lương tâm đã bị vứt bỏ không thương tiếc.
Những chuẩn mực luân lý và đạo đức của dân tộc từng là nền tảng cho văn hoá truyền thống và tự do tín ngưỡng của dân Việt đã không được tôn trọng và gìn giữ. Vì thế ngày càng hiếm nghe tiếng nói của sự thật và sự thiện, của công lý và công bình, hay nói khác đi, tiếng nói của sự thật và sự thiện, của công lý và công bình đã bị đập tan, vỡ vụn.
Triết học nói rất đúng khi bảo con người có “xã hội tính”, nhưng điều đó không phải là lý do để các chính thể biện hộ cho việc, biến con người thành một bánh xe trong một guồng máy chuyên chế, độc tài.
Một xã hội xứng đáng với tên gọi của mình phải được cấu thành không phải từ những con số hay những đơn vị, nhưng bởi những nhân vị. Việc trở thành một nhân vị bao hàm trách nhiệm và tự do với ý thức về sự chính trực cá nhân, ý thức về thực tại riêng tư cũng như khả năng của mỗi người để trao ban chính mình cho xã hội - hay để từ chối. Albert Schxweizer nói rằng: “Làm người có nghĩa là không bao giờ để cho bản thân mình bị bất cứ ai khác sử dụng như một phương tiện để đạt một mục đích nào đó” (Docat, tr.65)
Cái xã hội phi nhân và vô luân mà chúng ta đang sống ngày một lan rộng và hoa quả của cái ác là sự huỷ diệt ấy ngày càng phổ biến hơn, trong bóng cánh của loài quỷ dữ đang ám ảnh và gây hại cho xã hội Việt Nam, và đáng buồn thay, còn ám trong tâm hồn và tâm trí rất nhiều người, vẫn còn nô lệ cho những hành động vô thức, vẫn háo hức tìm kiếm những thú vui thuộc bản năng, hài lòng với sự no đủ dư dật.
Những người ấy chỉ tồn tại như những những chi tiết của một cỗ máy, đánh mất tính cá vị và sự chính trực đúng đắn của mình trong tư cách là những nhân vị.
***