Chuyện lạ đã xảy ra tại GP Mỹ Tho - dân ùn ùn kéo đến chứng kiến và bái lạy

Ở Việt Nam có 1 nơi rất linh thiêng  tại Giáo xứ Sông Xoài thuộc Giáo Hạt Tân An – Giáo Phận Mỹ Tho, tọa lạc tại Ấp Vàm Lớn, Xã Thuận Nghĩa Hòa, Huyện Thạnh Hóa, Tỉnh Long An.

Đó là một xứ đạo nhỏ bé, số giáo dân chưa đến con số nghìn. Sông Xoài thường được gọi là “Xứ của những tay chèo”, vì trước đây không có đường bộ,  giáo dân lại dựng nhà dọc theo các tuyến kênh rạch, việc di chuyển hoàn toàn bằng ghe thuyền.

Thế nên hình ảnh chèo ghe, cắm xuồng cặp mé bờ sông để tham dự thánh lễ là hình ảnh đặc trưng của xứ đạo vùng sông nước này. Vị trí ngôi nhà thờ nằm sát và hướng mặt ra phía bờ sông cũng vì lẽ trên.

Do nắm rõ tình hình đi lại có nhiều trở ngại nên giờ lễ chiều luôn kết thúc sớm trước khi những tia nắng cuối cùng tắt trên sông, để giáo dân ra về trong an toàn, tránh xảy ra tình trạng đụng ghe, lật thuyền

Vị trí ngôi nhà thờ vì nằm tại vùng trũng, nên vào mùa nước nổi giáo dân Sông Xoài cũng không ít phen chứng kiến nhà thờ ngập sâu trong nước và cũng không ít lần dự lễ trong cảnh ngồi trên xuồng, tay làm dấu, tay chống chèo. Nhà thờ hiện tại vì vậy mà mau xuống cấp, ẩm thấp và nhiều năm qua phải đối diện với nguy cơ bị lở, sụt đất phía mặt giáp sông.

Ở Sông Xoài có gì lạ mà nhiều người kéo đến như vậy ? Dạ thưa ở Sông Xoài có linh đài Đức Mẹ Mân Côi được dựng nên ngay giữa những ngôi mộ ấy, như để yên ủi những tâm hồn bơ vơ…

Lịch sử còn ghi lại những sự kiện không thể xóa nhòa: Thời chiến tranh loạn lạc, những người lính trong đồn trú và dân trong vùng đêm đêm nhìn thấy một ánh sáng dịu dàng phát ra từ phía cù lao nhỏ ngoài xa xa ấy… Ánh sáng màu trăng trên dòng Vàm Cỏ Tây khiến lương hay giáo, tay cầm súng hay cầm cày đều tin tưởng vào sự linh thiêng của Đức Trinh Nữ Maria.

Thế và rồi vào một đêm bom rơi đạn lạc, máy bay oanh kích dữ dội, một nhóm người lương chạy qua sông, núp dưới linh đài Đức Mẹ giữa cù lao, cầu xin Đức Maria chở che. Đêm ấy đạn rải như mưa, người ta thấy một Bà xinh đẹp, đứng trên linh đài, dùng áo choàng của mình như gà mẹ che đoàn con nhỏ. Đạn từ máy bay rải xuống đều bị dạt ra hai bên…

Trời sáng, những người lương tin tưởng chạy đến nhờ Mẹ chở che mới hay mình còn sống. Ghi tạc ơn Đức Maria cứu họ khỏi mũi tên hòn đạn, những người không có đạo nhưng vì tin mà cậy nơi Mẹ – họ lấy một tấm tôn thật to, ghi lên đó dòng chữ “Tạ Ơn Đức Mẹ Hòa Bình” hàm ý rằng : Tình yêu của Đức Mẹ đem lại hòa bình cho quê hương, cho gia đình và chính bản thân họ, những người giờ đây đã thấy được quyền năng Thiên Chúa.

Sau này, người ta dựng thêm một bức tượng Đức Mẹ Hòa Bình – tay ôm địa cầu, phía trên linh đài Đức Mẹ Mân Côi, mô phỏng lại câu chuyện linh thiêng thuở xưa họ đã được tận mắt chứng kiến…

Chiến tranh đã qua, bình yên trở về bên dòng sông Vàm Cỏ. Mẹ vẫn đứng đó, như bóng trăng dịu dàng lặng lẽ giữa rừng tràm u tịch. Lắng nghe tiếng sóng vỗ mạn thuyền, tiếng lá reo mùa gió, tiếng thì thầm cầu nguyện của đoàn con – chạy đến bên Mẹ dâng lên bao tâm sự nhọc nhằn nhờ Mẹ ủi an… Đoàn con của Mẹ, dù lương hay giáo Mẹ đều thương, đều lắng nghe và chở che qua cơn khốn khó.

Cứ thế, vào mỗi ngày 13 hàng tháng, bến cù lao dưới linh đài Đức Mẹ đậu kín ghe xuồng, những thế hệ dân Chúa nơi vùng sông nước này – già trẻ gái trai đều tụ về bên chân Mẹ, đọc kinh cầu nguyện sớm hôm, quên đi hết những vất vả mưu sinh. Mẹ yêu con trong bình yên lặng lẽ – con yêu Mẹ từ trong nôi đến khi mái tóc con bạc phơ, rồi yêu mãi đến khi về già, yêu tha thiết bao la …

Tin tưởng vào tình thương của Mẹ Sông Xoài, con cái của Mẹ cứ về đây và nép mình bên tà áo Mẹ để cuộc đời thấy bình an hơn, nhẹ nhàng hơn và thanh thản hơn trước những sóng gió của cuộc đời.

MỘT SỐ HÌNH ẢNH Lễ Đặt Viên Đá đầu tiên TẠI GX. SÔNG XOÀI:

 

Mới hơn Cũ hơn